chương 1.3:
edit: Nữ Tù Binh Xinh Đẹp.
Trăng đã tàn, ánh mặt trời một lần nữa buông xuống thế gian.
Trong khách sạn Tiểu Đạo lại là người đến người đi, người trong khách sạn tuy nhiều, lại thập phần im lặng, đừng nói là tiếng nói chuyện với nhau, ngay cả những khách nhân động khoái nâng chén đều phá lệ thật cẩn thận, chỉ e phát ra tiếng vang quá lớn.
Giữ ở góc bàn, vài tên khách rượu ngập đầy miệng thì thầm nói chuyện với nhau.
Nam tử trẻ tuổi một thân hoàng y nhíu mày hỏi:“Tề huynh, ngươi không phải nói muốn dẫn ta đi tìm tin tức, như thế nào lại đưa ta tới một gian khách sạn quái lạ như vậy?”
“Hư, nói nhỏ chút, trăm ngàn lần đừng để cho người bên ngoài nghe thấy được.” Hán tử trung niên bên cạnh hắn khẩn trương liếc mắt trừng hắn một cái.“ Khách sạn Tiểu Đạo này cũng không phải là khách sạn bình thường, ngươi không nhìn thấy một bên khách nhân sao? Bọn họ người người đại khí cũng không dám ho khan một tiếng, chính là bởi vì bọn họ đều biết khách sạn Tiểu Đạo này thật đáng sợ.”
Nam tử trẻ tuổi hừ lạnh nói:“Đáng sợ? Ta thấy khách sạn này cũng bình thường thôi mà, rượu và thức ăn này, bố trí đều bình thường không có gì kì lạ, phục vụ trong điếm lại kém vô cùng, lại nói tiểu nhị vừa mới kia mang nhóm ta vào tốt lắm, hắn đó là cái thái độ gì, kiêu căng, vô lễ, nào có khách sạn làm sinh ý như vậy!”
Hán tử trung niên vội vàng che cái miệng của hắn, liên thanh khuyên nhủ:“Hư hư hư, hiền đệ ngươi tuổi nhỏ không rõ ràng lắm, khách sạn Tiểu Đạo này làm sinh ý cùng khách sạn bình thường cũng không giống nhau, rượu và thức ăn là thô ráp chút, thái độ tiểu nhị cũng kém, nhưng khách sạn Tiểu Đạo bán vốn là không phải là sự vật tầm thường này đâu.”
Nam tử trẻ tuổi đẩy tay hắn ra, khó hiểu hỏi:“Không bán rượu và thức ăn? Vậy bán cái gì?”
“Bán đáp án.”
Nam tử trẻ tuổi ngẩn ra.“Đáp án? Cái gì đáp án?”
“Đáp án hết thảy mọi vấn đề.”
“Này! Tề Sung nói muốn mang ta tìm tin tức, chắc sẽ không phải là đến nơi này tìm chứ?”
Hán tử trung niên gật đầu nói:“Đúng vậy, nhưng hiền đệ trăm ngàn lần đừng xem khách sạn Tiểu Đạo này, lão bản khách sạn Tiểu Đạo này được xưng không gì không biết, chỉ cần ra bảng giá đàm long, mặc kệ là vấn đề gì đều có đáp án.”
“Tề huynh nói là sự thật?” Mặt hắn lộ vẻ không tin.
Hán tử trung niên liếc mắt nhìn bốn phía một cái, thấp giọng nói:“Ngươi không thấy khách sạn này tuy nhỏ, nhưng khách nhân cũng không thiếu sao? Những người này khá vậy đều không phải là người bình thường, bọn họ long xà hỗn tạp (chắc là tốt xấu lẫn lộn), đến từ tam giáo cửu lưu, chính tà hắc bạch đều có. Toàn tụ ở trong này, chính là vì hướng lão bản mua đáp án.”
“Đáp án thật có thể bán sao?”
“Đương nhiên có thể, bán ngay tại khách sạn Tiểu Đạo, hơn nữa rất nhiều người cướp mua, cho nên khách sạn Tiểu Đạo mở bảy năm, bảy năm liền khách sạn đều ngập khách, đám đông lui tới mỗi ngày không dứt, xếp hàng thường sắp xếp đến bên ngoài khách sạn đi. Hôm nay là vận khí chúng ta tốt, ta là có bằng hữu môn đạo hỗ trợ, bằng không chúng ta cũng phải ra xếp hàng bên ngoài thôi.”
Nam tử trẻ tuổi nghĩ nghĩ, lại hỏi:“ Đáp án kia mua như thế nào?”
Hán tử trung niên bất đắc dĩ thở dài:“Việc này có thể tùy Liễu lão bản cao hứng hay không. Nàng nếu tâm tình tốt, có tiền có thể mua được ngay. Nàng nếu tâm tình không tốt, cho dù phú giáp thiên hạ cũng vô dụng, bởi vì thứ nàng muốn không phải tiền, mà là đủ kiểu loại khác dáng, chuyện ngạc nhiên cổ quái, vật thậm chí là người.”
“Liễu lão bản này lại là người thế nào?”
“Nàng họ Liễu, khuê danh Thanh Nương. Trừ bỏ tên của nàng, Liễu lão bản hết thảy đều là mê, không để ý rõ, không giải được mê. Nhưng khách sạn khách nhân đều biết một sự kiện, thì mặc kệ là sự tình lớn nhỏ, nhân vật quý tiện, chỉ cần ngươi hỏi ra lời, tiếp theo ra giá, Liễu lão bản có thể nói cho ngươi chân tướng chuyện của người nọ, tám đời tổ tông.” Ánh mắt hán tử trung niên dời về phía cửa khách sạn.“Ngươi xem, Liễu lão bản đến đây.”
Chỉ thấy Liễu Thanh Nương tự cửa chân thành đi vào, mặt khẽ mỉm cười, nhị giáp có mê người thật sâu rượu xoáy (câu này ta thua), mặc dù xưng không hơn thiên hương quốc sắc, cũng là một thân quyến rũ xinh đẹp phong tình vạn chủng, nhưng những khách nhân lại toàn quay đầu đi, không ai dám liếc mắt nhìn nàng hơn một cái.
Nam tử trẻ tuổi mắt trừng lớn, ánh mắt si mê.“Đây là Liễu lão bản, nàng ngày thường thật đẹp a!”
Hán tử trung niên chạy nhanh lôi kéo lưng hắn quá thân, nhỏ nói giọng dặn dò:“Ngươi đừng xem nàng là một cô nương tuổi còn trẻ, chỗ lợi hại của nàng, nói ra chỉ sợ tới mức ngươi ngay cả xem cũng không dám xem nàng liếc mắt hơn một cái.”
“Nói như thế nào?” Nam tử trẻ tuổi vẫn luyến tiếc dời tầm mắt, thỉnh thoảng quay đầu trộm dò xét Liễu Thanh Nương.
Hán tử trung niên hồi tưởng nói:“Ta nhớ rõ mấy năm trước thời điểm khách sạn vừa mở, có người hỏi Liễu lão bản lăng mộ tần thủy hoàng ở nơi nào. Liễu lão bản khi đó nói ra bảng giá là vạn lượng hoàng kim. Người nọ không chịu nổi giá, thẹn quá hóa giận lại nghĩ rằng Liễu lão bản căn bản không biết mộ tần hoàng ở nơi nào, cố ý lấy giá trên trời thoái thác. Liễu lão bản không nói gì, chính là thỉnh hắn mười ngày sau lại đến.”
“Sau đó thì sao?”
“Mười ngày sau, Liễu lão bản mời đến kinh thành tối phụ nổi danh an bình hiệu cầm đồ đại nhà giàu, xuất ra một thanh chú quái khúc hoa văn kiếm Thanh Đồng. Đại nhà giàu lấy tính mạng chính mình bảo đảm, kiếm Thanh Đồng kia thật sự là đồ cổ thời tần, hoa văn là chữ triện thời tần, viết rõ là sử dụng chôn cùng tần hoàng. Ngươi tưởng, Liễu lão bản có thể lấy ra vật chôn cùng mộ tần hoàng, đương nhiên biết mộ tần hoàng ở nơi nào. Người nọ xấu hổ không chịu nổi, sau khi xin lỗi vội vàng trốn.”
Trong ánh mắt nam tử trẻ tuổi nhìn Liễu Thanh Nương thêm vài phần ý khâm phục.“ Liễu lão bản này thật đúng là ẩn sâu không thương, khó trách khách sạn Tiểu Đạo này sinh ý hưng thịnh như thế.”
“Đáng sợ còn tại phía sau, đã nghe qua cuồng long trại rồi chứ?”
Nam tử trẻ tuổi gật gật đầu.“Ta nhớ rõ đó là sơn tặc phụ cận Giang Nam, có một chút thế lực, bất quá nghe nói đã bị người tiêu diệt.”
“Hiền đệ cũng biết là người phương nào gây nên?” Hán tử trung niên hỏi hắn.
Hắn vỗ về cằm trầm ngâm nói:“Việc này không rõ ràng lắm.”
“Chính là khách sạn Tiểu Đạo.”